Nhãn

Hiển thị các bài đăng có nhãn REVIEW. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn REVIEW. Hiển thị tất cả bài đăng

Bài học từ sách “ĐỌC VỊ BẤT CỨ AI” (phần 1)

 



LIỆU ĐỐI PHƯƠNG CÓ ĐANG CHE GIẤU ĐIỀU GÌ?


Thủ thuật 1: Đọc tâm trí, xem người đó có thoải mái khi nghe vấn đề đó không?

– Hỏi bâng quơ người đó có biết sự việc đó không


– Nói suy nghĩ của mình về vấn đề đó cho người đó nghe


– Nói với họ người quen của mình đang gặp vấn đề đó để xem lời khuyên của họ


Thủ thuật 2: Gọi bác sĩ Bombay

Một người sẽ có mức độ quan tâm như nhau tới điều mà họ không biết trước nhưng dồn sự chú ý vào điều họ biết hoặc đang che giấu. Sau đó vờ qua điều khác.


– Cung cấp cho đối tượng những lựa chọn tương đương nhau. Nếu sự chú ý của người ta hướng về một phía, việc anh ta có điều che giấu liên quan đến chuyện đó là hoàn toàn có thể.


– Nếu với người đó toàn bộ dữ kiện mình có nhưng thay đổi một vài điểm quan trọng. Nếu hắn làm thì hắn sẽ biết toàn bộ chuyện nên sẽ tập trung vào dữ kiện sai.


Thủ thuận 3: Bạn đang nghĩ gì?

Thông báo cho người đó về sự việc đó. Người bị nghi ngờ nhầm sẽ dễ dàng nổi giận vì cho rằng mình bị xúc phạm, còn người mắc lỗi sẽ mặc định cho mình trạng thái phòng ngự và tìm cách thuyết phục mình không làm.


Thủ thuật 4: Lảng tránh hoặc biểu lộ

Nói với họ người làm việc này hay có thái độ/thói quen này. Nếu không làm, họ sẽ bác bỏ ý kiến này. Nếu làm, họ sẽ lẳng lặng không làm thái độ/ thói quen đó, dù trước đó họ có làm thái độ/ thói quen đó.


Thủ thuật 5: Đề phòng sẽ gây ra hành động dại dột

– Thông báo với người tình nghi và người cộng sự (được cài vào) rằng 1 trong 2 người là thử phạm. Gắn 1 đặc điểm vào thủ phạm. Nếu người tình nghi quan tâm, để ý người cộng sự thì vô tội. Nếu họ không để ý vì họ là người làm nên có đặc điểm đó thì là thủ phạm.


– Đối với một nhóm người thì thông báo: người phạm lỗi bị phạt, người khác được thưởng. Nếu người nào hào hứng tham gia và hỏi thưởng cái gì… thì họ vô tội. Người phạm lỗi sẽ khép nép, im lặng từ đầu đến cuối.


Thủ thuật 6: Bạn sẽ làm chuyện đó thế nào?

Khi biết được cách thức phạm tội và đó là cách làm duy nhất, dễ dàng nhất, ta hỏi họ: nếu bạn là tội phạm, bạn sẽ làm thế nào? Nếu họ trả lời thẳng thắn cách làm đúng thì họ vô tội. Bằng không, họ sẽ trả lời lòng vòng, sai cách.

BÀI HỌC CẢM NHẬN QUA PHIM BỐ GIÀ

 


Một câu nói được nhắc lại rất nhiều từ Quắn: “mỗi người một cuộc sống, bớt sống giùm người khác”. Câu nói này cũng được Dì Cẩm Lệ nói với bố già. Và tôi nghĩ, ngoài đề cao tình cảm gia đình thì đó cũng chính là thông điệp mà bộ phim muốn nhắn gửi.

 

Quắn nhắc câu nói đó nhiều lần, có lẽ Quắn đang sống theo phương châm đó. Nhưng theo tôi, Quắn cũng chưa sống đúng tinh thần này khi mong muốn, thúc ép bố già sống theo cách của Quắn. Những gì mình thấy tốt với bản thân mình, chưa chắc đã tốt với người khác. Cuộc sống của mỗi người, nếu họ đủ khả năng quản lý cuộc đời họ thì để họ sống của đời của họ.

 

Người mà tôi thấy, dù không thể hiện nhiều nhưng sống đúng tinh thần đó, chính là Dì Cẩm Lệ và bé Bù Tọt. Cẩm Lệ cũng là nhân vật tôi thích nhất bộ phim và là nhân vật duy nhất có mảng hài mà khiến tôi cười.

 

Cẩm Lệ thương bố già nhưng không đòi buộc bố già phải lấy mình, chỉ quan tâm, chăm sóc vì điều đó xuất phát từ tình yêu và cảm thấy vui với việc đó. Cẩm Lệ không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của bố già, nhiều lúc muốn mắng chửi những người làm tổn thương bố già nhưng lại thôi, vì không có danh phận. Khi khuyên bảo Quắn xin lỗi cha mình sau cuộc cãi vã trong bữa tiệc tân gia, Cẩm Lệ cũng nói rõ là cho phép Dì nhiều chuyện, chứ không lấy danh nghĩa người lớn mà phán xét Quắn là người sai và phải làm thế này thế kia. Khi hai cha con cãi nhau vì cả hai im lặng mà bán nhà thì Cẩm Lệ vẫn trung lập, không ở tư cách người yêu Bố già để bảo vệ bố già mà la mắng Quắn, cũng không lấy tư cách một người hiểu Quắn mà trách móc bố già. Cẩm Lệ chỉ phân định tình huống đó nên giải quyết làm sao. Chính câu nói “mày lo hàng của mày đi, hàng của tao để tao lo” thể hiện rõ cách giải quyết của Diễm Lệ. Rồi khi Bố già tỏ tình, Cẩm Lệ thể hiện rất tinh tế sự vui sướng, hạnh phúc có chút bẽn lẽn, đáng yêu của mình, không cần che đậy, làm giá. Và còn rất nhiều tình tiết thể hiện Cẩm Lệ đã sống trọn vẹn cuộc đời của mình và cho phép người khác sống cuộc đời của họ.

 

Bé Bù Tọt cũng sống rất tốt cuộc đời của mình, không cần phân định đâu là ba mình, đâu là ông nội. Chỉ biết một điều mình dành tình cảm cho ai nhiều và mong muốn của bản thân là gì. Nếu mãi trách cứ tại sao ông ngoại che giấu thân phận, tại sao ba không thương con thì có phải cuộc đời Bù Tọt sẽ tồi tệ và cuộc sống của những người khác cũng khó thở sao? Yêu thương là yêu thương, không phải vì người đó là ông nội hay cha đẻ. Người lớn thường bị những trách nhiệm, danh xưng của mối quan hệ mà lãng quên yêu thương mới là gốc rễ.

 

Cũng theo đó mà cách thể hiện yêu thương giữa những thành viên trong gia đình mới có vấn đề. Đầu tiên là yêu thương qua sự quát mắng, khó chịu. Nó thể hiện rất rõ trong gia đình bố già, trong dòng họ nhà bố già, thậm chí nó còn thể hiện qua phân cảnh gia đình bạn của Bù Tọt đùn đẩy nhau nghe điện thoại, lớn tiếng với con vì cuộc điện thoại của nó. Điều này chắc chắn cũng tồn tại trong rất nhiều gia đình.

 

Bố già yêu con nhưng hay càm ràm, tự quyết định cuộc sống của Quắn theo cách ông cho là tốt. Và chính Quắn sống trong hoàn cảnh như thế nên cách thể hiện tình yêu với cha mình cũng được xem là học hỏi từ cha: hay càm ràm cha và tự quyết định cha mình phải sống thế nào mới tốt cho cha. Và cả dòng họ bố già đều như thế: sự yêu thương được bao bọc bởi sự quát mắng, khó chịu nhau dù vô tình hay cố ý. Chung quy lại thì người bị tổn thương thì lại làm người khác tổn thương y như vậy. Chính vì yêu thương bị kìm nép mà không biết cách diễn đạt mới phát sinh đòi hỏi thấu hiểu. Câu quát của bố già: “Đù má, tao thương mày” thể hiện rất rõ những yêu thương kìm nén đó. Nếu yêu ai đó mà họ không cảm nhận được thì hãy thay đổi cách yêu, chứ không nên ngừng yêu.

 

Tiếp theo là sự hy sinh: yêu thương thì phải hy sinh. Bố già vì yêu Quắn mà che giấu, nhận con của Quắn là con của mình và làm cha thay cho Quắn. Và khi mọi chuyện được phơi bày thì nhận lại sự trách móc của Quắn. Vấn đề đặt ra là cho Quắn biết sự thật khi cậu mới chia tay người yêu và chán đời đến mức muốn tự tử hay để sự thật bị phơi bày khi cậu đang trên đỉnh của sự nghiệp với bao sự tự hào, sung sướng. Đau khổ, bẽ bàng thì trường hợp nào cũng có và chẳng thể nào so sánh cái nào tốt hơn, hay cái nào bớt đau khổ hơn. Vẫn phải chọn lựa và chấp nhận, và phải hiểu rằng mỗi hoàn cảnh đều có bài học riêng của nó. Giờ chỉ xét việc bố già làm cha hộ Quắn khiến Quắn không biết cách làm cha. Làm sao đòi buộc Quắn phải làm một người cha tốt khi mới biết được sự thật. Chẳng phải bài học của mỗi người thì phải để họ tự trải nghiệm và học lấy, chứ không thể học giùm người khác được. Dù có chỉ họ thế này thế kia thì họ cũng chỉ hiểu và biết thế, phải tự họ trải thì mới nghiệm ra. Cho nên theo tôi, sự hy sinh nào cũng đáng được trân quý. Nhưng yêu thương không nhất thiết phải hy sinh cái mình có để cho người khác chỉ vì mình nghĩ nó tốt cho họ, mà là cho họ cái họ cần với sự tự nguyện, yêu thương của bản thân.

 

Tôi sẽ dùng câu này để phân tích việc cho thận để cứu bố già. Xin thận từ những người trong dòng họ thì họ cho hay không thì đó là sự tự nguyện của họ chứ chẳng ai có thể phán xét “không cho là ích kỷ, không có tình thương”. Người trong dòng họ thì cũng có cấp độ của sự yêu thương. Không thể lấy thận của con mà cho em trai vì con thì quan trọng hơn em, không thể bỏ rơi vợ để cứu anh trai vì vợ quan trọng hơn anh trai...

 

Với tư cách người con, Quắn từ bỏ cái tôi và sự hiềm khích từ trước tới giờ để quỳ gối xin họ hàng cho thận đã rất đáng được trân trọng rồi. Quắn đã làm tất cả những gì có thể để cứu cha mình. Hành động đó của Quắn không mang lại thận cho bố già nhưng nếu bố già biết sự hy sinh đó của Quắn thì nó mới là điều bố già cần, rằng ông biết rằng con trai ông yêu ông giường nào, chứ không nhất thiết con mình phải hy sinh tính mạng vì mình.

 

Không nhất thiết Quắn phải cố chấp bắt cha mình nhận thận của mình. Vì điều đó gây ra xung đột và khó chịu cho hai cha con. Ai cũng muốn ở cương vị của người hy sinh để thỏa sự yêu thương của mình. Nhưng điều đối phương cần vẫn là được yêu thương chứ không phải sự hy sinh của người khác để bản thân cảm thấy có lỗi. Yêu thương không đúng cách sẽ trở thành gánh nặng.

 

Bố già nói với Bù Tọt vô ngủ với Quắn và hãy yêu thương Quắn, đó cũng chính là điều ông muốn Quắn làm cho chính mình. Quắn chỉ cần yêu thương ông trong quãng thời gian còn lại, thế là đủ. Bởi trong tình huống của hai cha con, ai là người hy sinh thì cũng khiến người kia khó lòng thoải mái.

 

Nhưng để thỏa lòng Quắn, cuối cùng ông cũng chấp nhận thận của Quắn. Tưởng rằng Quắn hy sinh thận cho bố nhưng có khi bố già lại là người hy sinh, vì trường hợp cả 2 cha con bình an khá thấp, còn trường hợp một trong hai người chết hoặc cả hai đều chết thì cao hơn. Nếu hai trường hợp xấu xảy ra thì chẳng phải bố già vẫn là người phải chịu đựng đau khổ sao? Cha mẹ thì lúc nào chả hy sinh cho con cái.

 

Cuộc phẫu thuật chỉ là biến cố để hai người học được bài học của mình. Bài học về việc yêu thương cũng cần đúng cách để mỗi người đều hạnh phúc sống trọn vẹn cuộc đời của mình.

 

Nếu nhận xét ngắn gọn thì đối với tôi, đây là bộ phim đáng xem. Bộ phim đặt ra rất nhiều vấn đề trong đời sống và dù mọi người có nhận ra lời giải đáp hay không thì nó cũng đã tạo cảm xúc cho người xem suy ngẫm. Tôi không tham lam mà muốn chia sẻ hết những gì tôi cảm nhận từ bộ phim qua bài viết này, bởi bộ phim tải quá nhiều vấn đề và mỗi nhân vật và tình tiết đều đáng để phân tích. Hãy cảm nhận và yêu thương gia đình nhiều hơn.


NGƯỜI BÁN HÀNG VĨ ĐẠI NHẤT THẾ GIỚI - OG MANDINO

 






Những bí quyết đúc kết trong mười cuốn sách cổ:


Cuộn thứ nhất: Ngày hôm nay tôi bắt đầu một cuộc sống mới.

Tôi sẽ tạo ra những thói quen tốt và tuyệt đối tuân thủ chúng.

Mỗi sáng thức dậy tôi sẽ tràn đầy sinh lực hơn trước.


Cuộn thứ hai: Tôi sẽ chào đón ngày hôm nay với tình yêu và tôi sẽ thành công.

Tôi sẽ dựa vào tình yêu để đập nát thành lũy của sự hoài nghi và ganh ghét. Tôi sẽ thầm nói: “tôi yêu bạn” với tất cả mọi người.

Và trên hết thảy, tôi sẽ yêu thương bản thân mình. Không bao giờ tôi buông thả bản thân quá mức với những thú vui xác thịt, tôi luôn ấp ủ thân thể với sự trong sáng và điều độ.


Cuộn thứ ba: Tôi sẽ kiên trì đến khi tôi thành công.

Nếu tôi đủ kiên trì, tôi sẽ thành công.


Cuộn thứ tư: Tôi là tạo vật độc nhất vô nhị của tự nhiên.

+ Tôi sẽ vắt kiệt tiềm năng của mình, mở rộng sự hiểu biết, luyện tập, cải thiện và trau chuốt ngôn từ, hoàn thiện cách ứng xử cũng như sự duyên dáng của mình.

+ Tôi sẽ tách biệt hai việc: gia đình và công việc. Nhờ thế, tôi chu toàn cả hai.


Cuộn thứ năm: Tôi sẽ sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc đời mình.

+ Tôi sẽ không phí phạm dù chỉ một khoảnh khắc để than vãn về điều không may của ngày hôm qua, về thất bại hay khổ đau trong quá khứ. Ngày hôm qua đã bị chôn vùi, tôi sẽ không bao giờ nghĩ về nó nữa.

Và cũng không phải nghĩ về tương lai với những cái “có thể”.

+ Tôi sẽ tiêu diệt sự trễ nải bằng hành động, sẽ chôn vùi hoài nghi dưới đức tin, sẽ chia cắt nỗi sợ hãi bằng lòng tin tưởng.


Cuộn thứ sáu: Hôm nay tôi sẽ làm chủ cảm xúc của mình.

Tôi có thể kiểm soát được bất kỳ tính cách nào trỗi dậy trong tôi mỗi ngày. Tôi sẽ làm chủ mọi cảm xúc của mình bằng hành động tích cực và khi tôi làm chủ được cảm xúc, tôi sẽ làm chủ được định mệnh đời mình.


Cuộn thứ bảy: Tôi sẽ mỉm cười với cuộc đời!

+ Chuyện rồi sẽ qua “This too shall pass”

+ Tôi sẽ mãi như một đứa trẻ, bởi chỉ có đứa trẻ mới có thể tôn trọng, đề cao người khác và luôn mỉm cười với mọi người, với mọi hoàn cảnh.

+ Chỉ cần nụ cười vẫn còn trên môi tôi sẽ không bao giờ phải sống trong nghèo đói.


Cuộn thứ tám: Hôm nay tôi sẽ nhân giá trị của mình lên một trăm lần.

+ Chính những thất bại, tuyệt vọng, ngu ngơ và bất khả của tôi sẽ là nơi gieo trồng tốt nhất.

+ Tôi sẽ không tự nghi vấn liệu ước vọng của mình có quá viển vông, xa vời.


Cuộn thứ chín: Tôi sẽ hành động ngày bây giờ.

Hãy để tôi hành động ngay hôm nay dù cho hành động đó không thể mang lại hạnh phúc hay thành tựu, bởi sẽ tốt hơn nếu ta dám hành động và nhận lấy thất bại, còn hơn cứ quanh quẩn mãi trong lúng túng bất lực.


Cuộn thứ mười: Tôi sẽ cầu nguyện để được dẫn đường, và tôi sẽ cầu nguyện như một nhà lái buôn.


Ôi! Đấng sáng tạo của vạn vật, hãy giúp con. Ngày hôm nay con sẽ bước ra ngoài thế giới, trần trụi và đơn độc. Nếu không có bàn tay của Người con sẽ mãi quanh quẩn nơi rất xa con đường dẫn đến thành công và hạnh phúc.

Con chẳng cầu mong vàng bạc, vải vóc hay cơ hội ngang tầm với khả năng của mình; thay vào đó, hãy chỉ lối cho con, để con có thể đạt được khả năng ngang tầm với mọi cơ hội mà con có.

Người đã dạy cho sư tử và đại bàng cách săn bắt và no đầy với răng và móng vuốt của chúng. Hãy dạy cho con cách dùng ngôn từ để săn bắt và no đầy với tình yêu, để con có thể là con sư tử giữa xã hội loài người và là con đại bàng giữa chốn thương trường.

Hãy luôn giữ cho con khiêm nhường qua trở ngại và thất bại, nhưng đừng che giấu khỏi con phần thưởng của sự chiến thắng.

Hãy giao cho con những nhiệm vụ mà con người đã thất bại, nhưng hãy giúp con gieo được hạt giống thành công từ những thất bại đó. Hãy cho con đối đầu với những nỗi sợ làm sục sôi tinh thần con, nhưng hãy cho con lòng can đảm để bật cười trước sợ hãi.

Xin cho con đầy đủ tháng ngày để đến được mục đích đến cuối cùng, nhưng hãy giúp con sống mỗi ngày như là ngày cuối cùng còn lại.

Xin khép con vào kỷ luật để con phải nỗ lực không ngừng, nhưng hãy chỉ cho con cách nắm bắt được quy luật cân bằng. Lấp đầy con với sự nhạy bén để nhìn ra cơ hội của mình, nhưng hãy ban cho con tính kiên nhẫn để tập trung vào thế mạnh bản thân.

Hãy để con đắm mình trong những thói quen tốt, khiến những thói quen xấu bị loại đi, nhưng cũng hãy ban cho con lòng thương cảm cho những điểm yếu của người khác.

Hãy cho con thấy được rằng mọi chuyện rồi sẽ qua, nhưng giúp con cảm nhận được may mắn tốt lành khi có được hôm nay.

Hãy cứ phơi bày cho con thấy sự ghét bỏ của xung quanh đối với mình, nhưng hãy lấp đầy con bằng tình yêu để biến mọi người xa lạ thành bạn bè.

Nhưng xin hãy chỉ thực hiện những điều trên nếu Người muốn vậy. Con chỉ là một cá thể nhỏ bé và đơn độc, nhưng Người đã khiến con trở nên khác biệt, chắc hẳn có một nơi đặc biệt dành riêng cho con. Hãy dẫn lối cho con, giúp đỡ con.

Hãy để con trở thành tất cả những gì Người mong đợi.

Hãy giúp đỡ con người nhỏ bé này. Hãy dẫn đường cho con, thưa Chúa Trời.

TONY BUỔI SÁNG-KHAO KHÁT VẪY VÙNG BIỂN LỚN

 



Người ta nói: cuộc đời của một con người sẽ thay đổi khi họ đọc một cuốn sách hay gặp được một người phù hợp. Tôi nghĩ mình đã gặp được Người đó và tôi cũng đọc được cuốn sách đó-Tony Buổi Sáng.

Sự thay đổi đó có thể hiện tại những người xung quanh tôi chưa nhận ra bởi tôi đâu phải là người đa nhân cách, chỉ cần tích tắc là có thể thay đổi được ngay. Sự thay đổi nào cũng cần quyết tâm và thời gian, sự đào luyện không ngừng để hướng đến con người hoàn thiện mà bán thân hướng tới. Sự nóng vội và nghĩ rằng bản thân có thể đổi thay được ngay và giữ vững điều đó chỉ là sự ảo tưởng và đôi khi khiến ta chai lỳ trong cảm thức tự mãn về bản thân mà không canh tân chính mình. Nhưng chính trong bản thân mình, tôi cảm nhận mình đang làm mới chính bản thân mình. Từng tế bào trong cơ thể hay sự thể hiện rõ nhất là từng nơ-ron từ từ biến đổi mạnh mẽ khiến cho tư duy, lối sống của tôi cũng đổi mới. Nói như thế có thể chỉ là cách nói cường điệu nhưng chỉ khi nào bạn chạm tới và cảm nhận, bạn sẽ thấy những năng lượng trong bạn được thức tỉnh và dâng trào mạnh mẽ khiến bạn phải thay đổi, phải biến đổi... Tôi dám nói như thế bởi tôi đã gặp được Người và đọc được cuốn sách khiến tôi thức tỉnh. Còn trong giới hạn của bài viết này, tôi xin chia sẻ những điều tôi có thể cảm nhận trong cuốn Cà phê cùng Tony và Trên Đường Băng của tác giả Tony Buổi Sáng.

Không phải sự tình cờ mà tôi đọc một cuốn sách. Chính thời gian loay hoay kiếm việc khiến tôi chông chênh, mất định hướng về cuộc đời mình. Và trong sự mất phương hướng đó, tôi đã tìm được kim chỉ nam cho mình. Có lẽ chính là thời điểm, hoàn cảnh khiến tôi khao khát tìm ra lối thoát nên tôi mới cảm nhận được sự ý nghĩa mà cuốn sách đó đem lại.

Tôi lướt web tìm việc và thấy tin tuyển trợ giảng cho một trung tâm dạy ielts. Điều đặc biệt khiến tôi tò mò là trong phần yêu cầu công việc có dòng chữ "ưu tiên ứng viên đã đọc qua Tony Buổi Sáng". Thế là tôi phải tìm và đọc Tony Buổi Sáng là cái gì?

Điều đầu tiên phải nói là tôi bị cuốn hút bởi giọng văn hài hước, dí dỏm nhưng sâu sắc của một người từng trải và phóng khoáng. Cứ mỗi lần đọc là tôi lại say sưa thức đêm dù rất buồn ngủ. Và cứ thế, càng đọc tôi lại càng muốn thay đổi nếp sống của mình để vươn ra biển lớn.

Bạn sẽ bắt gặp chính mình trong những tư duy yếu kém hay lối sống tiêu cực, buông thả. Bạn sẽ học hỏi từ những con người cố vươn lên, đè bẹp hoàn cảnh khốn khó của cuộc sống và đã gặt hái được thành công. Bạn mời gọi phải có lối tư duy tích cực, năng động, phải sống phóng khoáng, yêu thương và cho đi  để thay đổi "tư duy tiểu nông" thấp kém. Điều quan trọng là bạn luôn phải vượt lên chính mình, cố gắng học hỏi để tự hào sánh vai với bạn bè quốc tế. Và điều bạn có thể tìm được chính là tư duy làm chủ và định hướng khởi nghiệp.

Có thể bạn sẽ cảm nhận được nhiều hơn thế nữa khi đọc 2 cuốn sách trên hoặc theo dõi Fanpage Tony Buổi Sáng.

CẢM NHẬN BÀI HÁT "CỰ TUYỆT" HỒ NGỌC HÀ



“Mỗi người có những cách khác nhau để giữ lại tình yêu cho riêng mình, vì chẳng muốn tỉnh giấc thế nên dừng lại là cách để giữ trọn cho mình Cả một trời thương nhớ". Đó là tâm trạng mà tôi thấy nó rất phù hợp với bài “Cự Tuyệt” mới phát hành của Hồ Ngọc Hà.

Bài hát gợi cho tôi khung cảnh vào một buổi hoàng hôn tắt nắng cùng những cơn mưa hè, chàng trai vì không muốn những khó khăn tương lai mà khiến tình yêu của họ đến hồi đổ vỡ trong đau thương nên đã chủ động “chia tay sớm bớt đau khổ”. Bài hát là lời chàng trai nhắn nhủ cho cô gái cùng những cảm xúc của cô.

“Thật buồn khi chẳng thể thành đôi

Vì sau trước cũng vậy thôi

Hoàng hôn tắt thấy sao được lối”.

Không thấy được lối bởi bóng tối của đêm đen hay chính bởi sự tăm tối sau một cuộc tình tan vỡ. Có lẽ cả hai người đều nhận thấy cuộc tình này không thể đi đến cuối cùng. Trước sau gì thì cũng phải chia xa, nhưng dù xa trước hay xa sau thì nỗi đau nào cũng hiện hữu.

“Em cứ bước cứ ngước nhìn thôi

Ngàn câu hỏi không thể cất lời

Sợ rằng quay đầu nước mắt lại rơi”

Sự dằn vặt, đau khổ lớn nhất không phải là lời cự tuyệt mà chính là chia tay nhưng không hiểu tại sao. Không phải không thể chấp nhận được sự thật bản thân thất bại trong cuộc tình mà điều không thể buông bỏ được chính là luôn tự hỏi: mình đã làm sai điều gì hay vì sao người không thể bước tiếp cùng ta. Chân cất bước, mắt ngước nhìn, không phải vì mình vẫn đủ sức để ra đi kiêu hãnh mà chỉ vì bản thân đang ngăn chặn dòng nước mắt đã đong đầy những khóe mắt. Chỉ cần một cái nghiêng mặt, cả đại dương yêu thương ấy sẽ tuôn trào. Càng không thể ngoảnh đầu lại, không phải vì bản thân đã dứt tình mà chỉ cần nhìn vào hình bóng đó, sợ rằng thể diện cuối cùng bản thân cũng không thể giữ được.

Anh và em gặp nhau ngay hiên nhà anh. Em ôm chặt anh như thể sau bao ngày không gặp hay chính em cũng hiểu rằng đây sẽ là cái ôm cuối cùng.

“Em ôm chặt anh và không muốn cách xa

Anh đẩy em ra: “Chúng ta nên dừng lại em à

Em bên ai đi, và lo nghĩ tương lai

Giờ anh giữ em lại, chính anh là người sai”

Em không quan tâm lý do của anh là sự thật hay chỉ là lời biện minh vì hết yêu hay anh đã có người khác. Anh nói em nên đến với người khác vì anh nghĩ cho tương lai của em. Bên anh, em sẽ không hạnh phúc như em muốn. Để em đi là lựa chọn đúng đắn anh có thể làm cho em hay sao? Thật ra, sự tự ti về thân phận, gia cảnh của anh, em đều hiểu. Nhưng anh à, hạnh phúc hay khổ đau thì đó phải là sự lựa chọn của em. Anh đã đặt mình vào vị trí của em để lựa chọn thay em. Nhưng anh không phải là em nên anh không thể biết rằng chịu khổ cùng anh có phải là hạnh phúc em mong muốn hay không?

“Bây giờ thà đau, đừng để về sau

Khi cả hai yêu quá mới nhận thấy là

Tháng ngày về sau, ta chịu đựng nhau

Hiểu tình yêu chúng ta chẳng phải tất cả”

Em không biết nỗi đau sau này sẽ đau nhiều hơn hay không. Điều bây giờ em biết là em thật sự đang rất đau anh à. Sau này, em không biết tình yêu có thể giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn hay không và quan trọng là cuộc sống có bào mòn tình yêu của chúng ta hay không nhưng tương lai là điều mơ hồ chẳng ai biết trước được. Thứ em có thể cảm nhận chính là hiện tại, bây giờ, anh đã không còn dũng cảm cùng em bước tiếp và điều đó làm em đau hơn nhiều những điều mà em chịu đựng vì anh.

“Cần ai đó để em có một tình yêu đẹp như giấc mơ

Ngày ấy em sẽ hạnh phúc hơn bây giờ”

Câu này của anh thì em hoàn toàn đồng ý. Em cũng muốn có một tình yêu đẹp như giấc mơ. Nhưng sao anh không là người cùng em vẽ nên giấc mơ đó. Anh có bao giờ hỏi giấc mơ tình yêu của em là gì chưa? Đó thật sự là giấc mơ của em hay chính là giấc mơ anh tự vẽ cho người anh yêu. Nếu thế thì anh thật tệ. Tệ khi tự mình vẽ ra giấc mơ quá to lớn để chính bản thân anh cũng không thể là một phần của giấc mơ đó.

“Em là người tốt, sau này mai mốt

Ắt gặp một người thương em hơn cả anh

Một người luôn nắm chặt tay, luôn có mặt ngay

Cuộc sống em khác xa như vậy”

Em có tốt đến thế nào thì cũng chẳng có nghĩa lý gì khi người khác không công nhận điều đó. Anh hiểu em đến nhường nào mới thấy em tốt đến nỗi anh không thấy mình xứng đáng. Nhưng thay vì anh cố gắng phấn đấu để mình đủ khả năng đón nhận những điều tốt đẹp thì anh lại chọn cách cự tuyệt, khước từ những điều mà anh cho là “quá tốt để có được”. Vậy thì cả đời này anh sẽ không nhận được điều gì tốt đẹp à.

Và anh cũng nên hiểu rằng: yêu nhau không phải lúc nào cũng phải bên nhau. Chỉ cần hướng về nhau và biết đối phương đang phấn đấu vì mình thì còn hạnh phúc nào bằng. Một người đàn ông mà chỉ có tình yêu thì cũng là người đàn ông không nên yêu. Có thể hiện tại anh không có gì hết, nhưng em tin sự phấn đấu vì tình yêu sẽ khiến anh trở thành người vĩ đại, không trong địa vị xã hội thì ít nhất là trong tim của em.

Dẫu có chọn anh hay không thì cuộc đời em cũng sẽ khác, chắc chắn là vậy. Vì tương lai luôn thay đổi và phát triển. Nên một khi chọn anh thì em đã chọn luôn tương lai của anh rồi.

“Nếu dừng lại đây, em sẽ tìm cách

Để mình rời xa mãi chẳng hề muốn quay lại

Dừng nhé anh, hãy rời bước, khi mưa tạnh”

Không dễ gì để thay đổi suy nghĩ của một người chỉ vì những lời nói. Thế nên, nói với anh những lời đó, em chỉ mong rằng sau này khi anh đủ yêu thương và tôn trọng bản thân mình thì lúc người mới đến, dù họ có ngang tầm với anh không thì anh cũng đủ yêu thương mình và người đó để mở rộng vòng tay ôm lấy hạnh phúc của mình. Em sẽ ra đi và sẽ không quay lại. Nhưng cơn mưa này là lý do cuối cùng để em ôm anh và sẽ rời bước khi mưa tạnh.


phim ABOUT TIME (tựa việt ĐÃ ĐẾN LÚC)


Nếu bạn đang thấy cuộc đời khiến bạn khó chịu và ép bạn chịu đựng những điều bức bối, nếu quá khứ khiến bạn mơ tưởng một lần quay trở lại để sống lại giây phút hạnh phúc tươi đẹp hay sửa chữa lỗi lầm thì bộ phim “Đã đến lúc” sẽ giúp bạn có một cái nhìn mới hơn.

Tim và những người đàn ông trong gia đình anh đều có khả năng du hành thời gian, nghĩa là chỉ cần tìm một chỗ kín đáo, nghĩ về khoảng thời gian quá khứ thì bản thân anh được trở lại quãng thời gian đó mà vẫn còn đầy đủ ký ức. Anh đã dùng khả năng này để sửa chữa những sai lầm của mình và đôi khi không phải là sai lầm mà chỉ đơn giản là làm lại mọi thứ một cách hoàn hảo hơn. Những gì đang xảy ra, nếu quay ngược lại thời gian thì ta có thể biết trước diễn tiến mọi chuyện. Như thế, khi muốn lấy lòng người phụ nữ anh thương thì anh cần biết cô thích gì và những gì anh đã làm có thật sự tốt chưa. Khi biết được điều đó, anh sẽ quay ngược thời gian để làm mọi thứ tốt đẹp và hoàn hảo hơn. Vậy thì anh cứ phải lặp đi lặp lại cái vòng tròn đó, làm sai và quay lại sửa sai. Và để không tốn thời gian làm sai thì anh hỏi trực tiếp người đối diện xem họ thích gì và anh cần làm gì. Nhưng đôi khi lời nói của người khác không hẳn là sự thật. Một người đã không thích anh thì việc anh có quay lại đúng thời điểm để tạo ấn tượng với họ thì họ cũng sẽ không thích. Hoặc cùng một tình huống đó, anh thay đổi cách làm thì sẽ nhận được kết quả khác nhau, quan trọng là có muốn thử lại hay cho rằng mình không thể làm khác đi nên đành bỏ cuộc.

Cuối cùng thì cũng phải nói là nhờ khả năng du hành thời gian mà anh có được người vợ như anh muốn. Một đám cưới trong mưa bão. Mọi người không thể có được một tấm hình đẹp và ai nấy đều ướt nhẹp. Nhưng khi hỏi vợ có muốn tổ chức lễ cưới vào một ngày khô ráo hơn không thì cô cảm thấy mọi thứ như thế cũng tuyệt rồi. Anh dần nhận ra, khi ta chấp nhận mọi thứ với tinh thần lạc quan, tích cực thì việc có thể quay lại quá khứ đã không thật sự cần thiết.

Anh đã có con và một gia đình hạnh phúc. Anh hài lòng với cuộc sống của mình. Nhưng em gái của anh thì đang chịu tổn thương bởi chưa thể thoát được người đàn ông đào hoa. Và sau một lần cãi nhau với hắn, cô uống rượu và gặp tai nạn xe. Tim muốn dùng khả năng của mình để giúp em gái tránh được tai nạn và biết cách từ bỏ người đàn ông không xứng đáng đó. Nhưng anh nhận ra, khi quay ngược thời gian như thế, thời điểm thay đổi nên tinh trùng tạo nên con anh sẽ thay đổi và con của anh sẽ có hình hài khác. Anh phải đứng giữa lựa chọn, chấp nhận chuyện em gái bị thương hay đứa con mà anh yêu thương nay lại là đứa trẻ lạ lẫm. Chuyện gì cũng có cái giá của nó. Nếu không thì chẳng phải cuộc đời quá thiên vị cho anh rồi sao? Việc thay đổi để người này được hạnh phúc thì cũng đồng nghĩa với việc sẽ có người buồn rầu. Quan trọng là đối với mình, điều gì là quan trọng nhất.

Một bài học mà cha anh dạy là hãy thử sống một ngày với áp lực và tinh thần bực bội và quay lại để sống ngày hôm đó với tinh thần lạc quan, vui vẻ. Có lẽ không xem phim thì ai cũng biết được là hai trạng thái đó khác nhau như thế nào. Nhưng có thể nói, đó là do ta đã trải qua và nhận thấy nên sống ngày hôm qua với tinh thần lạc quan hơn. Vậy thì chỉ cần ý thức, nhìn nhận lại tình huống đang xảy ra với mình để điều chỉnh lại thái độ tiếp nhận nó thì mình không cần phải quay ngược thời gian để sửa chữa mà thay đổi ngay hiện tại.

Người ta nói “con người thường hối tiếc quá khứ, mơ tưởng tương lai và lãng quên hiện tại”. Nếu sống tốt hiện tại, cố gắng sống và tận hưởng từng giây phút thì việc quay ngược quá khứ hay du hành đến tương lai có cần thiết không? Cũng đều là giai đoạn ta sống trọn vẹn và hài lòng mà phải không? Cha anh cũng có khả năng quay ngược thời gian, nhưng khi biết mình bị ung thư vì hút thuốc quá nhiều thì ông có quay ngược thời gian để bỏ thuốc hay đi khám sớm hơn không? Ông sẽ không bỏ thuốc vì nếu ông không phải dân hút thuốc thì đã không lấy được vợ ông.

Và khi cha Tim mất, anh dùng khả năng của mình để quay lại khoảng thời gian bên cha. Quá khứ là ký ức, dù buồn hay vui thì nó cũng cho ta những bài học hay khoảnh khắc đáng nhớ. Anh không quay lại ký ức bên cha với tinh thần tiếc nuối, buồn rầu. Chỉ đơn giản là tận hưởng khoảng thời gian của yêu thương và bên cạnh ông khi có thể. Khi vợ anh muốn sinh thêm đứa con nữa là lúc anh phải đưa ra lựa chọn: chào đón thành viên mới hay vẫn níu kéo ký ức về người cha đã mất. Mọi thứ đều cần phải tiến về phía trước. Giây phút trước khi con anh chào đời, anh đã quay ngược thời gian để chào tạm biệt cha anh lần cuối.

Bộ phim mang rất nhiều giá trị quy luật của cuộc sống. Tôi cũng nhận ra ở bản thân nhiều điều cần thay đổi, không phải quá khứ, không phải tương lai, mà là ngay bây giờ. Khi kết thúc những dòng viết này, tôi sẽ lên đường về quê để tận hưởng những giây phút bên gia đình. Dù nơi ấy tôi đã từng cho rằng nó không có thứ tôi muốn. Nhưng đâu ai biết được, tôi còn bao nhiêu dịp bên gia đình nữa. Và tôi thì không có khả năng quay ngược thời gian. Nên hãy làm những điều bản thân mình muốn khi còn có thể.