Tôi không biết mình đủ tư cách để viết về chủ đề “đam mê”
này hay không? Nhưng ở vị trí hiện tại của mình, người hai mươi bảy tuổi, mới
tìm ra đam mê và đang dấn thân xây dựng cuộc sống trên niềm đam mê đó, tôi cũng
xin góp nhặt vài ý kiến của mình để những ai đang băn khoăn, trăn trở tìm kiếm
nguồn cảm hứng sống có thể đối chiếu nhiều góc nhìn và tìm thấy hướng đi cho
mình.
Đầu tiên tôi phải nói rằng, việc một học sinh phổ thông
không biết mình thích gì để chọn ngành, chọn trường học tiếp là điều hoàn toàn
bình thường. Tôi nhận thấy rất ít bạn học sinh ở lứa tuổi mười bảy, mười tám có
thể nói hăng say về ngành học mình sắp theo đuổi hay định hình được chính xác
sau này mình sẽ trở thành người như thế nào. Bản thân tôi đã hai lần thi đại học,
nhưng đến lần thứ hai, tôi vẫn băn khoăn và phải hỏi bố mẹ là con nên học ngành
gì. Và một phần nào đó, ngành học in trên tấm bằng đại học của tôi cũng là gợi
ý từ bố tôi.
Vậy thì ở lứa tuổi dưới hai mươi, khi bạn chưa biết mình đam
mê điều gì thì hãy cứ chọn ngành mà bạn nghĩ mình có thể học. Còn nếu thật sự bạn
không có một ý nghĩ nào về ngành học thì tôi cũng đồng tình với Tony Buổi Sáng,
rằng bạn nên chọn ngành nào có thể cho bạn cái nghề. Học kỹ sư cũng được, giáo
viên cũng ô-kê, học đại học chuyên môn cũng được mà học nghề chân tay cũng chẳng
sao ... Bởi sau này, khi bạn ra trường mà vẫn chưa biết mình thích làm gì trong
xã hội này thì chính những nghề đó có thể nuôi sống bạn. Còn câu chuyện học quản
trị kinh doanh, tài chính hay chuyên ngoại ngữ nào đó thì một là bạn đã xác định
mình đam mê nó để đào sâu kiến thức hơn người khác, hai là gia đình đã có sẵn
doanh nghiệp để bạn tiếp quản. Bởi đó là những kiến thức mà sinh viên những
ngành khác nếu muốn thì vẫn có điều kiện tiếp cận. Và việc xây dựng doanh nghiệp
đi lên từ nghề mình hiện có cộng với việc có kiến thức kinh doanh thì sẽ thuận
lợi hơn chỉ có mỗi kiến thức kinh doanh mà không biết kinh doanh cái gì.
Trên đời thiếu gì cái tên xây dựng doanh nghiệp hay đạt được
nhiều thành công vang dội với những nghề tưởng như bình thường. Mà tôi cũng nói
thật, nếu không phải vì đam mê mà chỉ làm vì kiếm tiền thì làm gì cũng giống
nhau, miễn sao kiếm tiền đủ nhu cầu mong muốn từ công việc không phạm pháp là
được.
Cũng có rất nhiều người cả đời lao vào công việc nhưng đến
cuối đời vẫn không thể trả lời câu hỏi “đam mê của mình là gì?”. Có thể vai trò
của họ trong xã hội là thế hoặc tự bản thân họ không dám đi theo đam mê của
mình. Còn bạn, nếu bạn luôn trăn trở tìm kiếm đam mê và tự thấy mình phài làm
điều gì đó khác để cuộc sống ý nghĩa hơn thì có lẽ vũ trụ đã trao cho bạn một
đam mê lớn hơn những điều bạn đang làm hiện tại. Dù phải khó chịu, băn khoăn
khi chưa tìm ra, nhưng đến khi tìm được rồi, bạn sẽ thấy những ngày tháng khó
khăn tìm kiếm đều rất đáng.
Vậy thì làm sao tìm ra đam mê của mình? Sẽ không có câu trả
lời cụ thể nào dành cho bạn, bởi chỉ có mình bạn mới có thể giải đáp được điều
đó. Nhưng điều đầu tiên có thể nói là “nghề chọn bạn chứ bạn không chọn nghề”.
Mà nói một cách khác là chính bạn được trao tặng những khả năng để thực hiện
đam mê của bạn. Và đam mê đó sẽ tự tìm đến bạn hoặc nó đã nằm sẵn trong bạn, chỉ
chờ bạn khám phá ra.
Giống như việc chiếc chìa khóa xe nằm sẵn trên bàn nhưng khi
chưa cần sử dụng, bạn thấy nó nhưng lại phớt lờ hay chẳng quan tâm. Đến khi bạn
cần đến, bạn lục tung khắp nhà nhưng không thấy nó đâu. Rồi đến khi bạn thôi
nôn nóng tìm kiếm nó nữa thì bạn mới phát hiện, nó luôn nằm sẵn ở trên bàn. Thế
đó. Chỉ cần bạn ý thức rằng mình đang tìm kiếm đam mê và luôn sẵn sàng quan sát
để nhận ra nó. Thì vào một ngày đẹp trời, bạn sẽ nhận ra đâu là điều bạn hằng
kiếm tìm.
Và tất nhiên, để thấy và biết đó có phải là đam mê thật sự
hay không thì bạn cần phải hiểu bản thân mình. Mà một cách để hiểu bản thân
mình hơn, đó là “đi và trải nghiệm”. Bước ra khỏi vùng an toàn, đưa mình đến những
điều mới lạ, thay đổi những thứ đã đóng khung bản thân mình thì bạn sẽ khám phá
ra những góc khác của bản thân và biết được đâu là con người mình.
“Cứ tìm thì sẽ gặp, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho”. Đi một vòng lớn rồi mới nhận ra kho báu mình tìm kiếm lại nằm trong chính mảnh đất quê hương của mình. Nhưng phải có hành trình ra đi kiếm tìm đó, mình mới hiểu được bản thân và biết được kho báu đang ở đâu? Hãy cứ vững tin mà lên đường, đam mê cũng đang trên đường tìm kiếm bạn đó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét